Mùa vu lan!

Cập nhật lúc: 15:29 24/08/2020

Chẳng ai có thể trả lại tuổi trẻ cho cha

Và cũng chẳng thể trả lại tuổi thanh xuân cho mẹ

Từ những chập chững của ngày còn bé

Đến lúc trưởng thành làm mẹ của trẻ con

Ai có thể cho con những yêu thương

Không thiệt hơn tính toán giữa dòng đời vội vã

Ai có thể vỗ về con vào lòng yên ả

Khi chẳng may con vấp ngã giữa dòng đời

Bụi thời gian pha lên mái tóc cha

Những sợi trắng chẳng thể nào xanh nữa

Bụi thời gian vẽ lên màu mắt mẹ

Vết chân chim hằn in rõ những nhọc nhằn

Vòng tay cha thô ráp cồng kềnh

Nhưng sao ấm quá giữa mùa đông rét buốt

Con trở về trong con tim đầy vết xước

Mẹ dịu dàng ôm con trọn niềm thương

Con cha mãi vẫn chẳng chịu lớn khôn

Dẫu bây giờ con cũng đang làm mẹ

Con mẹ mãi vẫn như ngày thửa bé

muốn được sà vào lòng mẹ hít hà hết yêu thương

Con vẫn mãi chẳng muốn lớn thêm

Để tóc cha cũng không thêm sợi bạc

Con vẫn mãi muốn mình chẳng lớn

Để suốt đời cha mẹ mãi bên con

Oanh Hương