Ngày lễ không hoa

Cập nhật lúc: 10:12 14/10/2021

Ngày lễ 20/10 này chúng tôi chẳng cần hoa,

Quà chúng tôi góp lại sẻ chia cùng những người con xa xứ.

Đại dịch kia càng làm dân tôi thương hơn những người lữ thứ,

Đội mưa gió bão bùng bỏ lại giấc mộng nơi phố thị phồn hoa.

Đèo con thơ nguy hiểm vượt dặm đường xa,

Về với quê hương nơi chôn nhau cắt rốn.

Thương sao thấu những người con xa xứ,

Tay run run trong mưa lạnh đêm trường.

Môi tím tái giữa mùa mưa bão,

Giữa chặng đường vượt lũ về buôn.

Chúng ta là con cháu Lạc vua hùng,

Đói no cùng chia khổ đau cùng sớt.

Chúng tôi hiểu những điều này hơn ai hết,

Nghĩa đồng bào san sẻ lúc khó khăn.

Món quà nhỏ trao tay chẳng trút hết nỗi lòng,

Của giọt nước mắt chực hoen mi, của lòng người đang nghẹn lại.

Của yêu thương dành cho nhau ngày trở lại,

Của tình người chẳng bỏ sót một ai.

Chúng ta cùng nhau chia sẻ lúc khó khăn,

Để thấy tình yêu thương chẳng bao giờ mất.

Dẫu mỗi người đi qua đều có thể là gặp lần duy nhất,

Với những ánh nhìn chẳng thể nói điều chi.

Chỉ mong sao đại dịch qua đi,

Để dân được no, lòng người vui trở lại.

Để những chuyến xe đường xa của người lữ thứ,

Là những giọt nước mắt lăn dài cho cuộc gặp đoàn viên.

Để những em thơ chẳng phải thức đêm,

Cùng mẹ cha chạy xe vượt hàng trăm hàng nghìn cây số.

Để cho ai đó lại tiếp tục hiện thực hoá những giấc mơ,

Ở nơi được ví là hòn Ngọc viễn đông - Sài gòn hoa lệ.

Để thắm hơn tình người trong gian khó,

Những thứ cho đi là còn mãi với muôn đời.

Oanh Hương, Công Bình.