Thơ: Sự tích đôi giày

Cập nhật lúc: 09:32 18/05/2017

Thơ: Sự tích đôi giày

Xưa xửa xừa xưa 

Có một ông vua 
Dạo chơi đất nước 
( Ngày ấy đường đất 
Chưa như bây giờ )
....
Hôm sau về lại 
Phồng rát đôi chân 
Nhà vua bất thần 
Ra một chiếu chỉ:
Lột da lừa ngựa 
Bọc các con đường 
Lại cho thời hạn 
Trong vòng nửa tháng 
....
( Nếu mà làm hết 
Chắc ba tết Tây )
....
Chú bé thơ ngây 
Con người thợ nọ 
( Chỉ vì thương cha )
Đến bên hỏi nhỏ 
...
Sao vua không lấy 
Da bọc chân lại 
Thay vì bọc đường ?
....
Ông vua ẩm ương 
Giật mình thảng thốt 
Mình quả ... ngu dốt 
Hơn cả trẻ con 
...
Và vua tuyển luôn 
Bố của em bé 
Lột da lừa ngựa 
Bọc các đôi chân 
....
May có trí khôn 
Và thương cha nữa 
Chú bé nghèo khổ 
Nhanh trí nghĩ luôn
...
Từ đó khắp chốn 
Biết sản xuất giày 
Chuyện hết ở đây 
( cũng tại chuyện này 
Nhiều người chân ... thối ) 

Trọng Hối