Thơ: Tình yêu Trường Sa

Cập nhật lúc: 09:28 18/05/2017

Gửi tặng những chiến sỹ Trường Sa

Ngày tiễn em đi Trường Sa,

Anh khẽ dặn: “Không được mềm lòng em nhé!”.

Em chỉ biết mỉm cười lặng lẽ:

“Em biết rồi, anh không phải dặn đâu...”

Chúng mình chia tay nhau,

Tiếng còi tàu đưa em rời xa bến.

Rồi những ngày sống lênh đênh trên biển,

Em đã quên mình và em quên mất anh!

Bởi những ánh mắt nhìn như biển rộng, trời xanh.

Đã cuốn em vào một cuộc tình rất mới.

Những vòng tay ôm, những nụ hôn rất vội.

Em đã dành cho người chiến sỹ Hải quân.

Em vẫn yêu anh nhưng yêu họ gấp ngàn lần.

Anh đừng trách, đừng hờn ghen em nhé!

Bởi hạnh phúc đời thường em với anh có thể,

Dành cho nhau dù bất cứ lúc nào.

Nhưng ở đây giữa biển động, sóng trào,

Họ có thể ra đi không một lời nhắn gửi.

Yêu họ thật rồi, yêu lắm anh ơi!

Tình yêu này không thể nói bằng lời,

Vì không phải là tình yêu đôi lứa.

Không phải hiếu mẹ cha, không phải nghĩa vợ chồng,

Tình yêu này sao quá đỗi mênh mông.

Em muốn tặng và muốn cho tất cả.

Bởi nơi đây đã có những trái tim bất tử,

Mãi mãi nằm dưới sóng ngầm hung dữ,

Cứ thét gào trong tiếng gọi: “Gạc ma”.

Những lời ca hóa nước mắt nhạt nhòa,

Em muốn gửi cả trái tim để dành riêng cho họ.

Giữa biển khơi, giữa nghìn trùng giông tố,

Em đã một lần không giữ được thủy chung.

Em xin lỗi anh, em xin chỉ một lần...

 

Lê Thị Thanh Vân