Hạnh phúc chẳng tròn.

Cập nhật lúc: 10:16 11/02/2020

Rồi em sẽ quên nhanh những rạn vỡ hôm nay

Anh cũng sẽ tìm thấy nữa kia còn lại

Chỉ có bé Bông là luôn khờ dại

Sao nhà mình giờ chỉ còn lại mỗi  ba?

 

Em có thể buông tay anh để đi xa

Dễ hiểu thôi vì mình đã từng là người xa lạ

Nhưng trước phiên tòa sao em vội vã

Hất vội tay con để ký biên bản sau cùng

 

Anh thừa nhận mình đã có lúc vô tâm

Bỏ quên em giữa dòng đời đang chảy

Theo sau em lại có nhiều cạm bẫy

Em đã chẳng thể đừng để ở lại cùng anh

 

Con chúng mình rồi sẽ ra sao

Khi thiếu vắng tình yêu thương của mẹ

Anh chẳng dám hứa sẽ làm tròn vai mẹ

Bởi  có những điều anh chẳng thể nào thay

 

Em buông tay anh rồi nhưng con có hay

Nó vẫn ngóng em mỗi chiều tan lớp học

Mẹ đâu ba? sau mỗi lần anh đón

Rồi giọt nước mắt ngắn dài, rức rức nép vai ba

 

Anh lại phải nói dối con em đi làm xa

Rồi mai mốt mẹ đón Bông như trước

Con bé cười dù mắt đang nhòe nước

Nhà mình lại chơi ú òa như xưa phải không ba?

 

Con gái mình rồi sẽ nhận ra

Em, anh và con đã chẳng thể cùng chung nhà nữa

Nó chẳng được đón đưa như lời ba đã hứa

Và chẳng biết bao giờ mẹ biết nó đã lớn hơn

Oanh Hương