Quanh co chối tội vẫn không thoát án tù

Cập nhật lúc: 16:00 18/04/2022

Ngày 05/4/2022, Tòa án nhân dân huyện Krông Ana mở phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án hình sự đối với bị cáo Phan Hải Nam bị Viện kiểm sát nhân dân huyện Krông Ana truy tố về tội “Trộm cắp tài sản” tại điểm c, khoản 2, Điều 138 Bộ luật hình sự năm 1999.

Theo Cáo trạng: Vào khoảng 23 giờ ngày 10/7/2011, gia đình anh Đỗ Hùng Minh ở tổ dân phố 6, thị trấn Buôn Trấp, huyện Krông Ana, tỉnh Đắk Lắk phát hiện mất một số tài sản bao gồm 01 xe máy nhãn hiệu Airblade màu đỏ-bạc, biển kiểm soát 47P4-4571 trong cốp xe có giấy phép lái xe, giấy đăng ký xe mô tô và một số giấy tờ khác (tất cả đều mang tên Đỗ Hùng Minh). Đến sáng ngày 11/7/2011, anh Đỗ Hùng Minh trình báo vụ việc gia đình bị mất số tài sản trên đến Công an huyện Krông Ana. Khoảng 03 giờ ngày 11/7/2011, Phan Hải Nam điều khiển xe máy 47P4-4571 đến nhà anh Lê Anh Tuấn tại thôn 5, xã Ea Hleo, huyện Ea Hleo, tỉnh Đắk Lắk để xin ngủ nhờ qua đêm. Đến 08 giờ cùng ngày, Nam hỏi anh Tuấn có chỗ nào cầm cố xe máy không thì anh Tuấn chỉ Nam xuống vài tiệm cầm đồ tại chợ Chư Phả. Nam điều khiển xe máy đi nhưng không tìm được chỗ cầm xe máy. Lúc này anh Tuấn mới có ý định mua xe trên nên yêu cầu Nam cho xem giấy tờ và hỏi Nam nguồn gốc của xe thì được Nam cho biết là xe của bạn nhờ bán dùm và đưa anh Tuấn xem 01 chứng minh nhân dân, 01 giấy phép lái xe cùng mang tên Đỗ Hùng Minh. Do biết trước đây Nam từng đi tù về tội “Trộm cắp tài sản” và giam chung phòng với anh Vũ Thế Bích (là anh vợ của anh Tuấn), đồng thời thấy giấy tờ xe không đứng tên Nam nên anh Tuấn nghi ngờ xe này là trộm cắp mà có nên anh Tuấn không mua. Tại nhà anh Tuấn, Nam có vứt một sim điện thoại cùng một số giấy tờ. Đến tối cùng ngày, vợ anh Tuấn lắp sim điện thoại nhặt được của Nam thì có số điện thoại gọi đến, qua cuộc gọi thì vợ chồng anh Tuấn biết được chiếc xe mà Nam đi và chiếc sim điện thoại là của anh Đỗ Hùng Minh bị mất tối 10/7/2011. Đến khoảng 18 giờ ngày 12/7/2011, Nam điều khiển xe 47P4-4571 đến gặp anh Vũ Thế Bích (là anh vợ của Tuấn) tại chợ Phú Quang, xã Ia Hrú, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai. Khi vào trong nhà, Bích hỏi dò Nam về nguồn gốc chiếc xe thì Nam thừa nhận đó là chiếc xe mà Nam trộm cắp tại huyện Krông Ana, tỉnh Đắk Lắk mà có và nhờ Bích chỉ chỗ cầm hoặc bán chiếc xe trên nhưng Bích không đồng ý. Ngồi nói chuyện một lúc thì Bích đi xuống nhà nấu cơm còn Nam ở trên nhà. Một lúc sau Bích đi lên nhà thì không thấy Nam đâu cả, đồng thời Công an huyện Krông Ana vào làm việc và thu giữ chiếc xe nói trên.

Tại phiên tòa, Kiểm sát viên đã tích cực tham gia xét hỏi, phân tích, đánh giá các tài liệu chứng cứ có trong hồ sơ vụ án và làm rõ hành vi phạm tội của bị cáo. Đặc biệt, Kiểm sát viên đã công bố lời khai của người làm chứng để đấu tranh với bị cáo. Tuy nhiên, bị cáo Phan Hải Nam quanh co, chối tội, không thừa nhận hành vi trộm cắp tài sản mà cho rằng bị cáo hoàn toàn không biết xe bị cáo điều khiển là xe trộm cắp mà có, bị cáo chỉ hỏi bán hoặc cầm cố xe giúp bạn.

Sau khi xem xét các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ và đánh giá tính chất, mức độ hành vi phạm tội của bị cáo, HĐXX đã tuyên bố bị cáo Phan Hải Nam phạm tội “Trộm cắp tài sản” và xử phạt bị cáo 02 năm 06 tháng tù. Đây là mức hình phạt phù hợp với mức độ, tính chất và hành vi phạm tội của bị cáo, thể hiện được sự nghiêm minh của pháp luật./.

Trần Đôn – Thu Hà